Làm
tú bà, cư nhiên bị bạn trai cho đội mũ xanh khiến cô vô cùng tức giận,
"khốn khiếp, lúc mới gặp bà đây, hắn như thế nào không chê?" . Đó là anh
chàng đẹp trai lại còn thật dũng cảm nữa chứ, không thiệt thòi. Nhưng
ai có thể nói cho cô, hai trăm đồng trên đầu giường là như thế nào. Cho
dù đó có là chủ tịch Mao đẹp trai đi nữa thì Mạnh Phục Linh vẫn không
thể nhịn mà xổ ra những câu chửi tục.
Nếu biết rằng anh là quân
khu trưởng quyền cao chức trọng, quân hàm trung tướng, là đại gia quyền
thế nhất thủ đô, cô làm sao dám ở văn phòng trong quân khu cho hắn một
đấm chứ. Nếu biết sớm rằng là như thế này, cho dù bị làm nhục, bị chửi,
bị đánh thì vẫn nhịn là chính. Nhưng ai biết được, đường đường là quân
khu trưởng, ngủ một đêm trả mỗi hai trăm?
***
"Đồng Trác Khiêm, anh có biết xấu hổ không, thật tiếc cho anh có một cái tên văn nhã như vậy"
"Em không phải là tiểu thư sao?"
"Là má mì"
"Làm má mì á?"
"Cứ cho là vậy đi"
"Đường đường là con gái của trưởng ban hậu cần, lại đi làm má mì, trưởng phòng Mạnh không cho em cơm ăn à?"
"Đó là kiêm nhiệm"
Hãy đọc truyện Hôn Nhân Mạnh Mẽ Sếp Tha Cho Tôi Đi để tiếp tục khám phá những tình tiết bất ngờ đằng sau cô nàng má mì này.
Đọc truyện Hôn Nhân Mạnh Mẽ Sếp Tha Cho Tôi Đi:
- Chương 1: Chỉ Chơi Đùa Một Tí Mà Thôi
- Chương 2: Bỏ Rơi?
- Chương 3: Bị Bỏ Thuốc
- Chương 4: Hai Trăm Đồng Này Là Sao?
- Chương 5: Chuẩn Bị Vào Doanh Trại