Truyện
là một truyện khá buồn, làm người đọc phải suy nghĩ, đôi lúc lắng đọng
vì triết lý nhân sinh của cuộc sống. Đôi khi biết là lối mòn là vết xe
đổ nhưng vẫn lầm đường lạc lối sa vào.
" Tiểu Vũ con phải nhớ,
trên đời này chỉ có ta mới tốt cho con, những gì ta làm tất cả là muốn
tốt cho con. Con phải nhất định nghe lời ta. Mẹ con đặt tên con như vậy
muốn con hiểu được rằng chúng ta phải lấy đó làm gương không đi trên vết
xe đó. Con phải mạnh mẽ, kiên trì, nhất định không được yêu mù quánh
như vậy . đàn ông trên đời đều xấu xa, đều không đáng để ta hi sinh....
Con nhớ đàn ông trên đời..........đều ......đều ... xấu xa.... Không
đáng vì họ rơi lệ....con phải nhớ...."
Ngay từ lúc mở đầu truyện
đã là không khí ảm đạm, Phương Tịnh là cô gái đổ vỡ trên đường tình, cô
rơi vào tình yêu một cách lạc lối vô vọng, tổn thương trên mình là vô kể
nhưng làm sao nói được trái tim này khi nó đã lỡ rung động. Cô phải làm
sao để đứng lên, mạnh mẽ sống trên qua khứ này.
Đọc truyện Con Đường Của Hai Thế Hệ:
- Chương 1: Hồi Ức Bị Lãng Quên